Đơn giản mới là con đường để trở thành người trí tuệ Suy ngẫm
Làm thế nào để trở thành một người có nội tâm phong phú? Thực ra điều huyền diệu lại nằm ở chỗ không ngờ, đó là hai từ “đơn giản”, bởi tận cùng của đơn giản chính là trí tuệ.
Đơn giản, tự tôn, trí tuệ, nội tâm,
Người nhìn càng đơn giản, thì nội tâm lại cực ký phong phú. Đơn giản đến cực hạn chính là trí tuệ.
Kẻ thù lớn nhất của đời người không phải ai khác, mà là chính bản thân mình, chỉ có chiến thắng chính mình, mới có thể chiến thắng được khó khăn.
Có những khi, chúng ta sống rất mệt mỏi, cũng không phải là do cuộc sống quá khắc nghiệt, mà là do chúng ta quá dễ bị tác động, dễ bị ô nhiễm bởi bầu không khí bên ngoài, bị cuốn theo cảm xúc, tâm trạng của người khác.
Sống trong quần thể con người, chúng ta luôn cảm thấy có vô số ánh mắt nhìn “thấu phổi xuyên tim”, có rất nhiều những lời nói lạnh lùng thêm thắt, cuối cùng làm cho tinh thần của mình bị rối loạn, rồi dần dần tự trói buộc bản thân trong mớ dây rối loạn.
Kỳ thực bạn sống là để cho mình coi, không phải ai cũng luôn chú ý đến bạn hay đặt bạn ở trong tâm. Bạn sẽ không bao giờ biết người khác làm gì khi bạn không nhìn thấy họ.
Có những lúc, chúng ta làm chuyện sai trái, là bởi vì chúng ta theo cảm tình của mình chứ không dùng đầu óc để suy nghĩ.
Nóng nảy phản ánh rằng chúng ta tu dưỡng không tốt, trầm tĩnh mới thể hiện được sự từng trải của chúng ta. Khi chúng ta cảm giác như trời sắp sụp đổ xuống, trên thực tế chính là ta đang đứng lệch ngoài quỹ đạo.
Không nên quá coi trọng bản thân, đến mức không quan tâm tới nhân tố bên ngoài. Cũng không nên quá coi nhẹ mình, đến nỗi trở thành bàn đạp cho người khác.
Sẽ luôn có người bị lạc đường mất phương hướng, không thể nào mà tất cả mọi người đều ở trên con đường chân chính, cuộc sống là như vậy, luôn luôn ở trong thị phi.
Không thể thay đổi hướng gió, nhưng có thể điều chỉnh cách buồm.
Không thể thay đổi thế giới, nhưng có thể cải biến quan niệm; không thể thay đổi được sự việc, nhưng có thể thay đổi tâm trạng; không cách nào thay đổi được cách nhìn của người khác, nhưng có thể thay đổi cách nghĩ của chính mình.
Nếu sự việc đã không thể thay đổi, vậy thì hãy cải biến quan niệm. Muốn cải biến sự việc, trước tiên hãy tự thay đổi chính mình, chỉ có thay đổi chính mình, mới có thể thay đổi thế giới.
Có rất nhiều khi, rõ ràng trong nội tâm không phải nghĩ như vậy, nhưng lại không thể kiểm soát được chính mình mà nói lời ngược lại. Xét đến cùng, chúng ta đã quá chấp nhất vào cái gọi là tự tôn, hoặc chúng ta đã quen với việc sống hai mặt.
Nếu chúng ta không thích người khác nói về mình, chúng ta có thể bỏ đi; nhưng nếu chúng ta không thích những gì chính mình nói, chúng ta lại không có cách nào rời đi đâu được.
Vì thế, những lúc không có ai, đừng ngại đối xử tử tế với chính mình, thuận theo nội tâm của mình. Mỗi người chúng ta đều nên là người bạn tốt nhất của chính mình, mới mong có thể tự cải biến.
Người nhìn thấu ba phương diện của bạn thì xứng đáng được bạn tín nhiệm.
Người mà có thể nhìn thấy nỗi đau đằng sau nụ cười của bạn, nhìn thấy nét đáng yêu trong cơn thịnh nộ của bạn, nhìn thấy nguyên nhân ẩn sâu dưới sự lặng im của bạn, chính là người mà bạn nên tín nhiệm.
Trạng thái tốt nhất của con người là, so với độ tuổi của mình, khuôn mặt trẻ hơn ba tuổi, và tính cách trưởng thành hơn 5 tuổi.
Đơn giản không phải là tầm thường, khờ khạo, mà chính vì hiểu rõ nên mới thản nhiên, cũng ý thức được rằng trên đời này có những thứ là bất dịch:
Ba thứ không thể giấu giếm trong đời người là: Ho, nghèo khó và tình yêu, dù bạn có muốn giấu cũng giấu không được.
Ba thứ không nên phung phí trong đời người là: Sức khỏe, tiền tài và tình yêu, nếu bạn phung phí thì cái được sẽ không bù nổi cái mất.
Ba thứ không thể giữ lại được trong đời người là: Sinh mệnh, thời gian và tình yêu, bạn muốn giữ lại, nhưng nó cứ từ từ rời xa bạn.
Ba thứ không nên hồi tưởng trong đời người là: Tai nạn, cái chết, và tình yêu, nếu bạn nghĩ tới thì chỉ có thể cảm nhận được đau khổ.
Người bề ngoài nhìn càng đơn giản, thì nội tâm lại càng phong phú. Người nội tâm trống rỗng, mới tỏ ra mình là người hiểu đời. Đơn giản đến cực hạn, chính là một kiểu vô cùng có sức cạnh tranh.