“Người chết vì tiền, chim chết vì mồi”: Sống trên đời, tuyệt đối đừng nói rằng mình có tiền! Suy ngẫm
Cổ nhân có câu “người chết vì tiền, chim chết vì mồi”, thật chẳng sai chút nào. Cho tới cùng, danh và lợi đối với con người ta, là một thứ chất gây nghiện và cũng là một loại cám dỗ lâu dài.
Tiền bạc là vật ngoại thân, mọi người đều biết vậy. Nhưng sống trong xã hội kim tiền thì hầu như ai ai cũng bị cuốn vào vòng xoáy ấy. Có người vui buồn chỉ vì chút lợi nhỏ nhoi, có người thậm chí vì tiền mà tranh chấp để rồi trở mặt thành thù. Hễ không cẩn thận, thì nội tâm chúng ta sẽ dậy sóng, ngông cuồng, ngạo mạn và tư lợi.
Tôi nhớ mãi một câu chuyện đọc được trên mạng kể về một cậu bé trên đường đi học về, lúc về đi qua một dòng sông nhỏ vừa mới đóng băng. Một thương nhân ác ý cố tình ném mấy đồng tiền xu vào giữa lòng sông. Cậu bé ngay lập tức không màng đến nguy hiểm mà chạy tới giữa lòng sông để nhặt lấy.
Kết quả lớp băng mỏng không chịu nổi thể trọng của cậu ta mà nứt toác ra, thế là cậu chìm ngay xuống sông. Cậu bé kia không những không nhặt được đồng xu, trái lại còn vì rơi xuống nước lạnh buốt mà bị cảm lạnh nặng, bệnh nằm liệt giường suốt hơn một tuần.
Có thể cậu bé đó còn quá non nớt nên chưa thể ý thức được hiểm nguy có thể xảy ra khi chạy theo đồng xu nhỏ. Nhưng, đó không chỉ là câu chuyện của riêng một người. Bạn thử nhìn sâu vào chính mình – những người lớn, ngày ngày đau đáu kiếm tiền, phải đối mặt với danh lợi… và nhận ra chúng ta thường dễ dàng đánh mất lý trí, dấn thân mình vào chỗ nguy hiểm. Cổ nhân có câu “người chết vì tiền, chim chết vì mồi”, thật chẳng sai chút nào. Cho tới cùng, danh và lợi đối với con người ta, là một thứ chất gây nghiện và cũng là một loại cám dỗ lâu dài.
Một triệu phú giàu có, cứ cách một thời gian, ông lại dẫn theo vợ con đến nơi hỏa táng để xem. Có người không hiểu, hỏi ông nguyên do. Ông nói rằng, chỉ cần đến nơi hỏa táng, cái tâm nóng nảy sẽ rất mau chóng an tĩnh lại, thấy danh lợi tiền tài thật nhẹ nhàng.
Đời người đua chen, giành giật, tranh đấu… nhưng đến khi nằm xuống, sẽ giống hệt nhau. Không cần biết lúc trước bạn là người quyền cao chức trọng, uy danh hiển hách, hay là một người bình thường, khổ hạnh… cuối cùng đều chung một tư thế, lặng yên nằm xuống, sau đó bị đưa vào bên trong lò hỏa táng đang bốc cháy ngùn ngụt; và khi trở ra lần nữa, chỉ là nắm tro tàn được bọc trong một tấm vải đỏ
Tiền của, vật chất… đến khi ra đi cũng chẳng thể mang theo được. Thứ mang theo chỉ là một làn khói mỏng. Chớp mắt, vinh hoa phú quý thoáng qua, ân ái tình thù cũng chỉ là cát bụi. Bởi thế, tuyệt đối đừng bao giờ vỗ ngực tự đắc “Tôi là người có tiền”, và hãy khắc cốt 8 câu châm ngôn dưới đây,bạn sẽ hiểu rõ ràng tất cả:
1. Đừng quên sức khỏe mới là tiền vốn. Không có sức khỏe, thì không cách nào tận hưởng hết niềm vui của đời người.
2. Đừng xem áp lực thành động lực, lao động quá sức, để rồi tổn hại bản thân.
3. Đừng nghĩ rằng bác sĩ là người có thể cứu lấy mạng sống của bạn. Thật ra không phải như vậy, chính bạn mới là người quyết định, dưỡng sinh quan trọng hơn cứu mạng.
4. Đừng mong nghĩ rằng cho đi sẽ được báo đáp lại. Chỉ có không kể báo đáp mới có thể hành thiện, tích đức.
5. Đừng xem nặng danh lợi quá. Sau khi hào nhoáng qua đi, mới nhận ra mọi thứ đều chỉ như mây khói.
6. Đừng nghĩ rằng hỏi han là quấy rầy. Những người thường gửi tin nhắn cho bạn nhất định là người trong tâm có hình bóng của bạn.
7. Đừng bỏ mặc những người có duyên với bạn. Bởi vì sau khi vinh hoa qua đi, bạn mới hiểu được rằng rất nhiều người sẽ rời xa bạn, khi ấy bạn mới thấy tri kỷ thật khó tìm.
8. Chớ nghĩ rằng làm quan thì “ngầu” hơn dân. Một khi bị mất chức, cuối cùng vẫn chỉ là một thường dân thôi.