Hãy yêu thương khi còn có thể Suy ngẫm
Mới sáng sớm có người đàn bà mù ngồi khóc trước cửa chùa. Trong tay cầm cây gậy tre, lâu lâu bà lại quẹt đi những giọt nước mắt đang lăn trên má mình. Bà không gọi để mở cổng mà ngồi ngay trước cổng với hy vọng có ai đó ra hỏi thăm mình. Hôm nay tôi phải đi đám cho nhà người ta ở rất xa. Xe cũng đã đến đón nên tôi cũng tranh thủ đi cho kịp giờ hẹn. Khi bước ra để mở cánh cổng, tôi đã chào người đàn bà chừng 50 tuổi, tóc ngắn có cặp chân mày xăm đậm màu, tôi hỏi: - Nhà bà ở đâu, sao bà ngồi đây làm gì? Bà khóc và nói: "Tôi khổ quá thầy ơi, tôi thuê nhà ở gần đây và tôi không dám về nhà vì thằng con trai tôi mỗi khi say rượu vào...