Sống ở đời, ai hiểu cho tôi thì tôi cảm ơn, ai không hiểu thì tôi chịu vậy… Suy ngẫm
Còn chưa đầy nửa tháng nữa là tôi đã 20 tuổi. Độ tuổi mà chuyện học hành thì chưa đến đâu, sự nghiệp chưa có, tình yêu cũng không mấy suôn sẻ và bạn bè thì tranh đua, ganh ghét nhau, chẳng biết đâu là tri kỉ đâu là người chung lời nhưng chẳng chung đường. Chỉ duy nhất mỗi chuyện gia đình là niềm hạnh phúc vực dậy tôi mỗi khi gặp chuyện không mong muốn Với cuộc đời này, những món quà tôi nhận được là vốn dĩ tôi phải được chứ họ không công nhận công sức mà tôi bỏ ra. Họ luôn miệng nói rằng tôi là một cô “tiểu thư”, một “nàng công chúa”. Thật ra chẳng có gì tốt lành cả đâu, họ dùng những mỹ từ đó để mỉa mai tôi mà thôi. Vì bạn khác biệt, nên bạn bị bàn tán....