Thẩm định thực hư Suy ngẫm
Đừng thấy gì lấp lánh, loá mắt tưởng bở Vàng
Đừng thấy vẻ đàng hoàng, vội cho là tử tế
Đừng xem kẻ chăm lễ, nghĩ rằng họ đức nhân
Đừng xem kẻ phong trần, bảo họ là ngạo sĩ
Đừng cho người ở Mĩ, tất là giỏi tiếng Anh
Đừng thấy Khỉ trên cành, chẳng bao giờ bị ngã
Đừng cho rằng là Cá, không biết sợ nước sâu
Đừng mặc định là Trâu, ắt khoẻ hơn loài Hổ
Đừng đánh cược cho Thỏ, luôn nhanh hơn cụ Rùa
Đừng thấy ngang như Cua, sẽ bị thuỷ triều cuốn
Đừng thấy Chuột giỏi chốn, mà thoát khỏi bẫy tham
Đừng thấy ai đi làm, cũng cho là lao động
Những ai giỏi phép cộng, thường cũng giỏi tính trừ
Những ai tự nhận ngu, nhận ra điều khôn dại
Những ai là vĩ đại, luôn mang Đạo Thánh nhân
Những ai thạo phép nhân, cũng là biết chia vậy
Những ai yêu làn mây, sẽ say mê trời biếc
Những ai không sợ chết, sẽ gắng sống đến cùng
Những ai chuộng mênh mông, sẽ tìm ra biển lớn
Những ai dậy thức sớm, là trăn trở với đời
Những ai gió cuốn trôi, là cỏ may hoang hoá...
Đời có bao sự lạ, hãy thẩm định thực hư
Để bước đi khiêm từ, mà ngẩng cao tiến tiếp.
Nguyễn Tất Thịnh