Tha thứ không bao giờ là đủ, nhưng thù hằn, oán hận dù chỉ một chút cũng là quá thừa Suy ngẫm
Tôi đã từng biết rằng, quan tâm đến người khác là điều tưởng chừng như dễ nhưng lại khó thể hiện nhất.
Tôi đã từng học rằng, mỗi lần được chia sẻ nỗi đau của người đang trong tuyệt vọng, cũng là lúc tôi cảm nhận được mình là người có ý nghĩa trong cuộc sống này.
Tôi đã từng hiểu rằng, khi biết yêu thương và gieo hy vọng cho người khác, bản thân tôi cũng sẽ cảm thấy yêu cuộc sống này hơn.
Tha thứ không bao giờ là đủ, nhưng thù hằn,
oán hận dù chỉ một chút cũng là quá thừa.
Tôi đã từng nhận ra rằng, chữa lành những nỗi đau về tâm hồn cũng quan trọng chẳng kém gì chữa trị bệnh tật của cơ thể.
Tôi đã từng nghiệm ra rằng, nếu không biết cách quan tâm đến bản thân mình, thì cũng sẽ không cách nào quan tâm đến người khác.
Tôi đã từng nhận ra rằng, những khi phải nằm một mình trong bệnh viện tĩnh mịch, ta mới có cơ hội suy ngẫm và nhìn nhận lại về những điều đã qua để ngày mai sống tốt hơn.
Tôi đã từng học được rằng, ngay cả cơ thể cũng biết lắng nghe những gì bạn nói. Nếu bạn luôn suy nghĩ đúng đắn, có thái độ lạc quan trước mọi hoàn cảnh, thì cơ thể bạn cũng sẽ luôn được khoẻ mạnh.
Tôi đã từng hiểu rằng, khi thật lòng yêu thương một ai đó, chúng ta sẽ tận tâm chăm lo cho người đó mà chẳng bao giờ tính toán so đo.
Tôi đã từng học được rằng, thành công lớn nhất của con người là giúp những người xung quanh khám phá tiềm năng của họ
Tôi đã từng thấy rằng, thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi qua dù cho tôi sống vui vẻ lạc quan hay chìm đắm trong thất vọng bi quan.
Tôi đã từng học được rằng, có thể chúng ta không thay đổi được thực tế trong cuộc sống nhưng điều quan trọng là chúng ra phải biết xác định và tìm hướng đi của mình chứ không cam chịu chờ đợi thụ động trong sự bất mãn, chán chường.
Tôi đã từng học được rằng, thành công lớn nhất của con người là giúp những người xung quanh khám phá tiềm năng của họ.
Tôi đã từng nhận ra rằng, điều quan trọng nhất không phải là luôn để tâm đến những phức tạp của cuộc sống, mà hãy xác định cụ thể từng bước những việc mình phải làm.
Tôi đã từng hiểu được rằng, sự thật lòng của người nói, quan trọng hơn lời nói.
Tôi đã từng hiểu được rằng, sự tha thứ không bao giờ là đủ, nhưng sự thù hằn, oán hận…, dù chỉ một chút thôi, cũng đã là quá thừa.
Tôi đã từng hiểu được rằng mỗi ngày trôi qua, chúng ta vừa phải đương đầu với những thử thách, nhưng cũng đừng để vuột mất những điều tốt đẹp có thể sẽ không bao giờ trở lại.
Tôi đã từng thấm thía rằng, mỗi người đều có khả năng chuyển đổi những đau khổ và ưu phiền trong cuộc sống của mình thành niềm vui và hạnh phúc thực sự.