Hành trình đi qua 7 Cửa sau khi chết Tâm và tín
Nhiều người nghĩ sai rằng:
- Chết là hết. Thực ra mỗi người có phần Xác ( phần vật chất đã mất khả năng chuyển hóa sống mà để bị Thiên nhiên phân hủy, để trôn lại hay rắc trên Đất, được người còn sống xử lý theo cách của họ ) và Hồn ( phần phi vật chất gồm Vong + Linh, mang nguyên trạng tinh thần từng sống của họ đi qua 7 cửa dưới đây, do Diêm Vương xử lý, từ Cửa 3 đến Cửa 7, người còn đang sống tuyệt đối không can dự được )
- Sau khi chết. Xác càng nhanh hoàn nguyên trở về vật chất ban đầu ( nguyên tử, cát bụi ) càng tốt , Hồn càng ít bị hấp sinh, hấp vật níu kéo, càng ít bị u ám, ít phải nhập thêm nỗi niềm nhân sinh, cầu khẩn của người thân mà bước vào Cửa 3 ( bắt đầu từ nơi đó chỉ chính Hồn họ chịu trách nhiệm về bản thân – khi không nhuốm thêm muộn phiền của kẻ khác thì nhẹ hơn mà dễ giải quyết hoàn chỉnh chuyện riêng của mình )
- Thể hiện trách nhiệm với kẻ được họ sinh ra bằng cách nuôi nấng, dạy dỗ, hay để lại tài sản là được mà không biết rằng : điều ý nghĩa lớn nhất là không để kẻ đó phải nhận trách nhiệm thay về những hậu quả xấu của mình để lại cho họ ( Nợ Đời ). Phần ‘hữu ích’ người sống thực được hưởng từ người đã chết, chỉ thuần túy là những điều ‘Tốt’ họ được XH thừa nhận như thế nào, đến bao lâu mà thôi ( từ Cửa 1 đến Cửa 3 )
- Cứ người chết là ai cũng có thể thiêng mà báo mộng, cũng có khả năng phò tá, trợ giúp, tiên lượng cho những người còn sống ( mà sống hay mới chết thiêng ). Nói chung nên trợ giúp giải thoát nhẹ nhàng cho người vừa chết ở Cửa 1 đến Cửa 3. Thực ra khi sống không ra gì, gây thù chuốc oán thì Hồn càng luẩn quẩn quanh xác, cùng người còn sống vương vấn thì càng làm người sống bị lụy hơn mà thôi
- Nhầm lẫn mà cho rằng ai cũng có thể đầu thai lại như kiếp trước, ai cũng nhận Nhân Quả một cách trực tiếp vào thân phận chính họ như họ từng cảm / hay tin như khi còn sống. Có Nhân Quả ngắn / dài, có Nhân Quả truyền đời…đặc biệt Nhân Quả ở chỗ họ sẽ siêu thoát được bao nhiêu phần, phần còn lại bị đầu thai lại ra sao. Hiểu được điều đó khi ngẫm nghĩ kí về 7 Cửa dưới đây.
Ngay sau khi chết, người ta phải đi qua 7 Cửa Tử:
- Cửa 1 : Cửa Xã hội bình xét công tội với đời để Hồn nặng hay nhẹ ra đi thanh thản được hay không, vì những thời gian sống vừa qua phần xác đã chứa nó và vì nó, có báo nợ Trần Ai ? Nợ nhiều Hồn u ám sinh Vong nhiều hơn
- Cửa 2 : Cửa ý mình được những kẻ thân đang sống liệu có làm đúng theo ý nguyện không, hay là mình chẳng ra gì mà kẻ sống không muốn nghe lời, hay vì bọn họ vì những mưu tính vị kỷ, âm u mê hủ mà bất chấp làm càn. Nếu không Hồn sẽ Ám
- Cửa 3 : Cửa Bến đò, ở đó có điều Tín Quý gì ( thuyết phục, cảm hóa được cả Ma Quái ) thế chấp được để nhận được vé bước qua ? Nếu không thì những người thân của họ đang sống sẽ phải nhận ‘oan chướng’
Từ Cửa 1 đến Cửa 3 Hồn còn vương vấn Trần Ai : Oán đến Nghiệt càng rũ bỏ được nhiều càng tốt.
- Cửa 4 : Cửa vào khoang Thuyền , cục oán nghiệt còn lại trước đó nếu vẫn to quá thì một phần Hồn của họ sẽ bị kéo lê trên mặt nước lạnh tuyệt đối. Mất một phần khả năng chuyển hóa, thanh minh và bình xét khi đến Cửa 5.
- Cửa 5 : Cửa trình Diêm Vương, Hồn phải giải trình về những này nọ, những dấu diếm, khuất tất khi còn sống. Diêm Vương chỉ nghe không hỏi, những điều duy nhất làm Ngài tức là họ sống giả, tùy theo mà Giám Quan của Ngài đeo vào cổ Hồn 1 cục ‘Ngợm’
- Cửa 6 : Hồn bị ném vào lò nung. Cục ‘Ngợm’ và phần tối của Hồn gọi là Vong vón cục cặn, được Địa Sứ, mang sang Cửa 7, tùy chất mà phải đầu thai lại. Phần sáng là Linh hóa hơi bay lên được Thiên Sứ chờ sẵn thu vào Hồ Lô siêu thoát
- Cửa 7: Cửa Luân hồi , ở đó Thần và Quỷ ngồi đánh đỏ đen, nhận bình tro cặn từ Địa Sứ trao, ngó nghiêng Trần Giới, reo quẻ ngẫu nhiên vào Giới động vật đang khất sinh, mưu cầu dưới đó, rắc bình tro vào nó khiến sự đầu thai mới bắt đầu
- Cửa 8 : Thiên Sứ mang bình Hồ Lô siêu thoát trao cho Thánh Thiên cầm thả vào Thiên Tuyền đưa Linh nhẹ trôi vào cõi Vĩnh Hằng mát mẻ, phần đó, tùy ít nhiều mà có phẩm hàm hòa vào Vũ Trụ tham gia vận hành Quy luật của Thượng Đế.
Nguyễn Tất Thịnh