

Tắm cho con gái, cha vô tình hỏi một câu, bất ngờ biết được bí mật giấu kín bấy lâu
Muốn thành công và giàu có, đừng bỏ qua lời khuyên đắt giá này của Donald Trump
Đã mơ thì mơ hẳn tới những vì sao, nhưng hãy để đôi chân trụ vững dưới mặt đất
Đừng cố tỏ ra hạnh phúc, cứ sống thật với bản thân rồi hạnh phúc sẽ đến
Sự khác nhau giữa bức thư gửi mẹ của người... tử tù và của CEO
Hệ lụy từ việc du nhập tùy tiện, thiếu văn hóa các lễ hội nước ngoài
Gà con hỏi: ‘Sao ngày nào mẹ cũng phải đẻ trứng?’, gà mẹ trả lời thật là hay…
Nghiên cứu chứng minh: Càng học cao, lắm tiền thì cuộc sống càng ít hạnh phúc
Đây là lý do tại sao bạn không nên tranh cãi khi đang tức giận
"Đừng ví em là biển" – khi phái đẹp chọn về mình điều nhỏ nhoi
Bức thư ông bố gửi con gái và bài học cuộc đời "Không ai nợ con điều gì cả"
Bạn có dám khóa Facebook 1 năm để đổi lấy 5 điều tuyệt vời này không?
Bản chất vi diệu của lời khen: Có thể người ta khen là để dò xét, cảnh cáo bạn đấy nhé!
Đời người ai cũng có 4 giai đoạn khắc nghiệt nhất, nhưng không phải ai cũng toàn vẹn trải qua.
Đừng cảm thấy tồi tệ thay tôi, khi tôi làm gì đó chỉ một mình!
Sự thật khắc nghiệt của cuộc sống mà chúng ta đừng cố ... tự lừa mình!
Đó là tình thương! Trò cần tình thương để lớn lên với tất cả niềm tin rằng thế giới bao la và bao dung, như chính những câu chuyện cổ tích các em đã từng được nghe kể. Từ tình thương nhận được ở mái nhà và mái trường các em gắn bó mỗi ngày ngay từ thuở i tờ tập viết, tập nói, tập hát đó – sẽ dần đắp xây nên nhân cách trẻ thơ
Cô giáo cũng cần tình thương để trở thành cô giáo đúng nghĩa, thành “mẹ hiền” như ví von trong lời bài nhạc dành cho con trẻ: khi đến trường cô giáo như mẹ hiền!
Cô giáo cho đi tình thương và để mình được “lớn lên” trong tình thương ấy, bằng chính sự dưỡng nuôi cho những mầm non. Khi đó, tình thương trao đi không mất đi mà sẽ làm cho nó lớn lên trong lòng cả cô lẫn trò, cho thế giới trở nên hòa bình ngay từ chính ngôi trường đầu tiên mà các em theo học.
Chúng ta vẫn hay nghĩ xa xăm về việc dựng xây một thế giới tốt đẹp, một xã hội hoàn hảo thế này, thế kia, nhưng quên mất rằng, xã hội hình thành từ chính những ngôi trường, lớp học mà trẻ bắt đầu hòa nhập vào cuộc đời và từ chính ngôi nhà bé nhỏ của mình.
Chúng ta – người lớn, vẫn hay ta thán rằng, trẻ bây giờ ít nghe lời, sống ích kỷ, bạo lực… nhưng quên mất, các em đã lớn lên từ quá nhiều bạo lực xung quanh và người lớn chúng ta dự phần tạo nên.
Giá như tất cả cô giáo đều biết tin nhân quả và thấy được mỗi lời nói, việc làm của mình sẽ trở lại với bản thân hoặc với gia đình mình theo vòng quay luân hồi, thì hẳn sẽ biết dành dụm yêu thương cho con trẻ.
Giá mà, việc đào tạo cô giáo vỡ lòng (mầm non) được chăm chút kỹ lưỡng hơn, để người dạy cũng quán niệm về lòng biết ơn những người học đã cho mình cơ hội việc làm, người học hiểu sâu ân giáo dưỡng giúp mình có chìa khóa vào đời… thì đâu phải có những thước phim đau lòng? Nghĩ tới đây, lại ước mong về những ngôi trường mầm non Phật giáo, ở đó, cô giáo được đào tạo với đức thương yêu, hiểu biết, có thể lắng nghe con trẻ bằng trái tim của một vị Bồ-tát…
An Lạc