Chia tay rồi, đừng kiểm soát sự riêng tư của nhau được không? Gia đình và tình yêu
Ta chia tay rồi, cắt đứt nhau rồi đấy. Đừng theo dõi nhau, đừng xem hình nhau nữa, tôi xót lắm. Tôi xót cho tình đôi ta, tôi xót cho cả tấm thân gầy gò này vì tương lai cả hai mà buông xuôi tất cả. Đừng vì đau khổ mà dằn vặt chính bản thân mình, không đáng..
Quan hệ ta cất công ngày tháng gầy dựng chỉ sau một đêm tan thành mây khói, thành người xa lạ đi ngang qua cuộc đời nhau. Vốn chẳng hề hay biết, chẳng hề đớn đau, chẳng hề nhớ ký ức ta đã trao nhau thế nào. Xin người đừng quan tâm tôi nữa, không phải tôi hết yêu mà tôi muốn người hạnh phúc bên người khác. Bên tôi, người vô cùng tổn thương.
Mong người đừng yêu tôi nữa, tôi còn yêu, thương người rất nhiều. Tôi sợ rằng chúng ta quay lại, đem đến những điều bất hạnh cho nhau, không đáng. Đừng dằn xé nhau nữa, tôi sợ đau, sợ cái cảm giác tổn thương biết chừng nào. Tôi yêu quá khứ đẹp của chúng ta, quá khứ ta đã xây dựng lên từ tình yêu của chúng ta. Một tình yêu mang cả tuổi trẻ chôn giấu vào.
Đôi lúc, người cứ hồi tưởng lại những ký ức xưa đấy, nhớ về ta đã trao nhau những chiếc ôm, chiếc hôn để lại đã phai nhòa theo năm tháng. Nhưng hiện tại, sự thật ta chẳng còn thuộc về nhau. Chỉ là người lạ đi ngang qua phố, đi ngang qua tách cà phê đắng, và đi ngang qua giữa cuộc đời giông bão. Đời người có là bao nhiêu, thanh xuân vốn chốc tan thành những mảnh vỡ, thành những vết xước ướt đẫm bởi nước mắt của ta.
Bao nhiêu kỷ niệm, xin chôn sâu vào lòng, để người quên đi tìm hạnh phúc mới mà vui vẻ với người mà ta thật sự yêu. Có lẽ, duyên hai ta không thành, chỉ ở bên nhau được vài tháng, hoặc vài năm rồi buông tay. Nhưng tôi sẽ nhớ, tình yêu mà ta đã tổn thương sẽ là hành trang vững chắc trên con đường đi tìm hạnh phúc mình. Tính trẻ con biến mất, ta luôn trưởng thành từ những sự mất mát tạo nên, tình yêu, cô đơn cũng vậy.