Con không lấy chồng có được không mẹ? Gia đình và tình yêu
Tình yêu có thực sự tồn tại không? Nó vuông tròn hay méo mó, nó xanh tím hay đỏ hồng? Con cũng từng có một tuổi trẻ khát khao yêu đương và cháy hết mình trong những cuộc tình không đầu cuối. Thế nhưng, vì yêu nhầm người, thương sai lúc nên đường tình gấp khúc, loanh quanh hoài không tìm thấy một bến đỗ bình yên.
Mẹ à, đêm hôm trước con nhận được inbox từ một người lạ. Cô ấy nhờ con xem chỉ tay vì đường tình duyên lận đận quá! Nghe cô ấy tâm sự chuyện gia đình, chồng con, bất giác sống mũi con cay cay, đôi mắt con như muốn ứa lệ... Sao con gái cứ phải lấy chồng hả mẹ? Con không lấy chồng có được không?
Người ta thường nói: "Đời người phụ nữ, sướng hay khổ phụ thuộc vào tấm chồng". Con đã bướng bỉnh phủ nhận điều đó: "Cuộc đời là do bàn tay ta làm nên, số phận là do mình ta quyết định, sướng hay khổ phụ thuộc vào bản thân mình". Thế nhưng cuộc đời dường như chẳng bao giờ chiều theo những mộng tưởng... Đời người con gái, lấy chồng như đánh một canh bạc cuộc đời, được ăn cả, ngã về không... Sao con gái cứ phải lấy chồng hả mẹ? Con không lấy chồng có được không?
Mẹ à, sáng nào con cũng thấy các chị đồng nghiệp gương mặt mệt mỏi, đầu tóc xơ xác, váy áo sơ sài, vội vội vàng vàng đến công ty muộn vì trăm ngàn thứ công việc không tên. Nào là buổi sáng phải dậy sớm lo bữa sáng cho chồng đi làm, con đi học, nấu cả bữa trưa chia ba phần cơm đầy đủ chất rau, chất đạm. Nào là gọi con dậy, nhắc con vệ sinh, quần áo, giục con ăn uống rồi tháp tùng con đi học. Còn đâu những buổi sáng thảnh thơi, sáng dậy sớm đến phòng tập gym, vừa nghe những bản nhạc Trịnh yêu thích vừa nấu một bữa sáng ngon lành. Còn đâu những khoảng thời gian đứng trước tủ đồ chọn váy áo, túi xách, giày dép, hay chăm chút từng đưởng eyes line, chải từng lọn tóc. Chiều nào con cũng thấy các chị mải móng xin tan giờ sớm để đón con và đi chợ... để làm trăm ngàn thứ công việc không tên: nấu nướng bữa tối, lau chùi quét dọn nhà cửa, tắm rửa cho con, rửa bát, giặt giũ, bảo ban con học hành. Quay đi quay lại đã 11, 12 giờ đêm, chỉ muốn được ngủ một giấc bình yên cũng không được vì con quấy, con khóc, con mê ngủ, vì báo cáo tài chính chưa làm xong, vì hồ sơ, hợp đồng báo giá cho khách chưa gửi. Còn đâu những buổi tối tụ tập đi chơi cùng đám bạn, nào bia bọt, xem phim, karaoke..., những buổi tối an yên vừa đọc cuốn sách yêu thích vừa nhâm nhi tách café nóng hổi... Sao con gái cứ phải lấy chồng hả mẹ? Để phải chăm sóc, quan tâm những người dưng xa lạ, để phải bận rộn với trăm ngàn thứ công việc không tên. Con không lấy chồng có được không hả mẹ?
Mẹ à, hình như anh chị hàng xóm lại vừa xô xát, nghĩ mà thương chị ấy hiền lành, tử tế, chăm chỉ làm ăn lại lấy phải anh chồng tối ngày chỉ biết rượu chè, gái gú. Tự nhiên con lại nhớ tới những dòng inbox tối hôm trước, cô ấy chắc chỉ chạc tuổi con, đang phải nuôi con một mình vì sống ly thân chồng. Mong ước duy nhất của cô ấy chính là cả nhà đoàn tụ, cùng nhau sống hạnh phúc. Tình yêu có thực sự tồn tại không? Nó vuông tròn hay méo mó, nó xanh tím hay đỏ hồng? Con cũng từng có một tuổi trẻ khát khao yêu đương và cháy hết mình trong những cuộc tình không đầu cuối. Thế nhưng, vì yêu nhầm người, thương sai lúc nên đường tình gấp khúc, loanh quoanh hoài không tìm thấy một bến đỗ bình yên. Con tự hỏi có biết bao người con gái như chị hàng xóm cạnh nhà mình, như cô gái lạ gửi inbox cho con, đã yêu nhầm người, thương sai để lúc rồi nhắm mắt, dừng chân sai chỗ trên con đường tình uốn khúc, quanh co. Có biết bao người con gái đã "ngã về không" trong canh bạc lấy chồng, đã tự tay chôn vùi tuổi xuân, hạnh phúc của mình dưới nắm mồ hôn nhân... Sao con gái cứ phải lấy chồng hả mẹ? Con không lấy chồng có được không?
Thế nhưng...
Con biết dẫu có mạnh mẽ đến đâu, cũng có lúc con thấy cô đơn, trống trải, muốn tựa vào một bờ vai vững chắc, muốn gục đầu vào một vòm ngực ấm áp khóc ngon lành...
Con biết sẽ có ngày bố mẹ không thể ở bên con được nữa, con phải cần có một gia đình mới, nhỏ thôi nhưng hạnh phúc, rộn ràng tiếng nói cười yêu thương...
Và con biết sẽ có một ngày con khát khao cháy bỏng được nghe một tiếng gọi "MẸ"-thứ âm thanh đẹp nhất cuộc đời như cách con vẫn sà vào lòng mẹ thủ thỉ: "MẸ ƠI! CON YÊU MẸ"
Vậy nên...Con sẽ đi tìm anh ấy...
Người sợ con vấp ngã mà cúi xuống buộc dây giày cho con.
Người sợ con cảm cúm mà cầm ô che mưa, chắn nắng cho con.
Người sợ con buồn mà thay đổi mọi thói quen, sở thích không tốt.
Người sợ con đau lòng mà lạnh lùng với những cô gái khác.
Người bên con mọi lúc con đói, com ốm, con đau buồn, sướng khổ.
Người đưa con bờ vai để con dựa vào mỗi khi mệt mỏi.
Người sẽ vì con mà hai tay nâng trời chống đỡ...
CON NHẤT ĐỊNH LẤY ANH ẤY LÀM CHỒNG!!