Em không cần sự thương hại của người đàn ông bội bạc như anh Gia đình và tình yêu
Anh nói thứ tình yêu anh dành cho em giờ chỉ còn là tình thương chứ không phải tình yêu, chỉ nghe đến đây thôi trái tim em như vỡ tan.
Gửi anh - người đàn ông mà em từng dành trọn cả tuổi thanh xuân để yêu, để thương và cũng từng hứa sẽ bên nhau trọn đời.
Hôm nay đây, khi có thời gian ngồi tĩnh tâm suy nghĩ về những gì hai đứa mình đã trải qua, em nhận ra rằng thật ra cả hai ta đều chưa từng thuộc về nhau.
5 năm trước, anh nói yêu em tại một góc trong công viên, khi đó em mới 19 tuổi, chưa từng nhận lời yêu ai, em đã gật đầu đồng ý. Khi đó, với anh em là mối tình thứ 2, dù thế, em không mấy bận tâm, với em được yêu anh là niềm hạnh phúc lớn lao nhất.
Anh rất giỏi về tính toán còn em thì lại ngốc nghếch trong khoản này, đổi lại em lại là đứa yêu thơ văn và rất thích lãng mạn, cả hai bù trừ cho nhau, ở bên anh lúc nào em cũng luôn được anh cưng chiều hết mực.
Nhưng có một điều trái ngược là công việc của hai không liên quan đến nhau nên không hỗ trợ được gì nhiều, đôi khi anh còn tỏ thái độ không hài lòng mỗi khi em đi làm hay đi tiếp đối tác về muộn...
Em và anh cứ yêu nhau như thế tính đến nay cũng được 5 năm, khi yêu nhau em cũng không giấu giếm anh điều gì cả, mọi nỗi khổ mà em từng trải qua anh đều biết, trong đó có chuyện em mồ côi cha mẹ từ nhỏ, một mình bươn chải cuộc sống để nuôi hai em ăn học. Anh cũng cởi mở khi chia sẻ hết mọi điều vui buồn trong cuộc sống với em.
Bẵng đi một tháng, lượng tin nhắn anh nhắn cho em thưa dần đi, rồi anh thường xuyên nói hẹn bạn bè để rồi em mải mê công việc mà quên mất mình còn có người yêu.
Vào một ngày trời mưa tầm tã, anh nói lời chia tay em, em như không tin vào tai mình khi nghe lời nói đó. Em có hỏi lý do vì sao anh nói rằng: “Anh nghĩ tình yêu anh dành cho em đã hết từ lâu, còn lại bây giờ chỉ là tình thương, anh sợ em vất vả phải lo gánh vác cho gia đình em, vì thế anh rất thương em và mãi bây giờ mới quyết định nói lời chia tay”.
Khi đó em đã ngậm ngùi và buồn chán vì nghĩ người yêu thương em duy nhất giờ cũng bỏ em mà đi. Nhưng về sau, em mới phát hiện ra lý do chính anh rời xa em không phải vì hết yêu, vì thương hại em vất vả mà vì có người con gái thứ ba xen vào... Thay vì làm ầm lên, em đã lẳng lặng chấp nhận rời xa anh, nhưng không có nghĩa là em kém cỏi hơn người ta mà chẳng qua em thấy khinh bỉ trước suy nghĩ và hành động quá phũ phàng, tàn nhẫn thiếu tình người của anh.
Sau khoảng thời gian khủng hoảng đó, giờ đây em muốn nói với anh- người đàn ông bội bạc một điều: “Em không có cha mẹ chăm sóc nhưng em có nghị lực vươn lên, có công ăn việc làm ổn định, có địa vị xã hội mà bao cô gái mơ ước... Em không thiếu thốn điều gì và cũng không cần lòng thương hại của anh. Anh yên tâm, em đủ mạnh mẽ để bước tiếp trên cuộc đời này mà không có anh bên cạnh”.
Thanh Lam