Nếu chưa trải qua một cuộc tình đầy nước mắt, sẽ chẳng biết yêu thật sự là thế nào… Gia đình và tình yêu
Em luôn tự hỏi trước khi gặp anh, em đã là người như thế nào? Đã sống cuộc đời lặng lẽ ra sao? Đã đối mặt với những khó khăn, đau khổ và tổn thương như thế nào? Đã thật sự hạnh phúc bao giờ chưa? Đã cảm nhận được sự bình yên khi tựa đầu vào vai một ai đó? Hình như em đã quên những chuyện buồn trong quá khứ, em bây giờ chỉ muốn cùng anh bước tiếp trên hành trình của hai ta.
Người ta bảo nếu chưa bao giờ bị tổn thương sẽ không biết cảm giác đau đến câm lặng là như thế nào? Nếu chưa trải qua những cuộc tình đầy nước mắt sẽ chẳng biết được tình yêu thật sự là như thế nào? Và khi chưa một lần yêu cuồng dại một ai đó thì làm sao hiểu cảm giác bình yên ra sao?
Em trước kia sẽ khóc rất nhiều khi yêu và giữ trong lòng những tổn thương để tình yêu khi ấy không dừng lại. Luôn nghĩ rằng hãy yêu hết lòng với con tim chân thật thì khi mọi thứ kết thúc sẽ không có tiếc nuối. Nhưng bây giờ khi gặp anh em mới biết, em đã tự làm mình tổn thương bản thân bằng những suy nghĩ yếu đuối. Bởi anh đã cho em biết tình yêu phải có sự thấu hiểu và sẻ chia, phải tự tôn trọng bản thân và tôn trọng người thương, phải nhường nhịn và cứng rắn đúng thời điểm. Anh đã cho em biết phải yêu như thế nào
Em trước kia luôn suy nghĩ bi quan, những mảng màu cứ phảng phất xám tro buồn bã. Luôn nghĩ cuộc đời chẳng có màu hồng hay bóng bay khắp ngả. Cứ mặc định sống là phải bắt mình tỉnh táo trong mọi điều kiện địa hình. Nhìn mọi thứ xung quanh chỉ toàn nghi ngờ và chẳng để tâm nếu nó ngoài vùng phủ sóng. Gặp anh rồi em mới thấy lãng mạn và yêu đời nhiều gấp bội. Sự lạc quan tăng lên đáng kể và đôi khi hơn hẳn cả anh, khiến em cười thích thú. Thêm niềm vui và cuộc sống bỗng tràn đầy hạnh phúc, bởi những điều đơn giản chúng ta dành cho nhau.
Em luôn tự hỏi trước khi gặp anh, em đã là người như thế nào? Đã sống cuộc đời lặng lẽ ra sao? Đã đối mặt với những khó khăn, đau khổ và tổn thương như thế nào? Đã thật sự hạnh phúc bao giờ chưa? Đã cảm nhận được sự bình yên khi tựa đầu vào vai một ai đó? Hình như em đã quên những chuyện buồn trong quá khứ, em bây giờ chỉ muốn cùng anh bước tiếp trên hành trình của hai ta.
Anh luôn dặn em đừng bao giờ trao tất cả yêu thương, hãy giữ cho mình một phần ở lại để có thể mỉm cười nếu như ta bắt buộc phải chia xa. Anh sợ em quay về vùng đất cô đơn, nằm im lặng tự chôn mình vào cõi mộng. Em luôn cười và gật đầu ghi nhớ, tập làm quen với những sự thật rất đàn ông. Rằng họ sẽ quên thôi những kỉ niệm xưa cũ, cất vào ngăn nhỏ khoá chốt an toàn, rồi thư thả đi tìm hạnh phúc mới. Chẳng như em đâu, suốt ngày trùm mền khóc lã chã, hay nguyền rủa người đi bằng ánh mắt nhớ nhung.
Em nghĩ anh yêu em thật vẹn tròn khi lo lắng cho những sau không có anh ở bên. Em sẽ trân trọng những tháng ngày bên nhau thật bình yên, và yêu anh nhiều thêm mỗi ngày qua. Bởi chúng ta không bao giờ biết được, cuộc đời này sẽ trao ta những gì.