

Tắm cho con gái, cha vô tình hỏi một câu, bất ngờ biết được bí mật giấu kín bấy lâu
Muốn thành công và giàu có, đừng bỏ qua lời khuyên đắt giá này của Donald Trump
Đã mơ thì mơ hẳn tới những vì sao, nhưng hãy để đôi chân trụ vững dưới mặt đất
Đừng cố tỏ ra hạnh phúc, cứ sống thật với bản thân rồi hạnh phúc sẽ đến
Sự khác nhau giữa bức thư gửi mẹ của người... tử tù và của CEO
Hệ lụy từ việc du nhập tùy tiện, thiếu văn hóa các lễ hội nước ngoài
Gà con hỏi: ‘Sao ngày nào mẹ cũng phải đẻ trứng?’, gà mẹ trả lời thật là hay…
Nghiên cứu chứng minh: Càng học cao, lắm tiền thì cuộc sống càng ít hạnh phúc
Đây là lý do tại sao bạn không nên tranh cãi khi đang tức giận
"Đừng ví em là biển" – khi phái đẹp chọn về mình điều nhỏ nhoi
Bức thư ông bố gửi con gái và bài học cuộc đời "Không ai nợ con điều gì cả"
Bạn có dám khóa Facebook 1 năm để đổi lấy 5 điều tuyệt vời này không?
Bản chất vi diệu của lời khen: Có thể người ta khen là để dò xét, cảnh cáo bạn đấy nhé!
Đời người ai cũng có 4 giai đoạn khắc nghiệt nhất, nhưng không phải ai cũng toàn vẹn trải qua.
Đừng cảm thấy tồi tệ thay tôi, khi tôi làm gì đó chỉ một mình!
Sự thật khắc nghiệt của cuộc sống mà chúng ta đừng cố ... tự lừa mình!
Đàn bà một khi yêu như sóng trào đại dương, lúc dữ dội từng lớp không ngơi nghỉ, khi lại lăn tăn từng gợn thả trôi với biển lớn. Đàn bà vì yêu mà hy sinh, nhưng cũng sẽ vì thương mà đổi thay. Họ có thể vì tình yêu mà xinh đẹp quyến rũ hơn, cũng có thể vì thương tổn mà hóa rồ dại nhẫn tâm. Bao yếu mềm dịu dàng đều sẽ thành bất cần đến dửng dưng, khó đoán đến vô tình, lòng dạ từng mong manh cũng đầy gai góc và sâu cay. Lòng tin nát tan, hy vọng cạn cùng. Trong mắt đàn bà lúc này, đàn ông là những gì xấu xa và không đáng để tin cậy.
Đàn bà khi ấy sẽ không cần bất cứ yêu thương nào khi lòng dạ họ đều đã hóa sắt đá, mạnh mẽ mà vững vàng đến đáng sợ. Họ không cần một đôi tay hay bờ vai nào khi muốn rơi nước mắt. Họ có thể khóc cả một đêm dài đầy mộng mị, thì khi trời sáng vẫn rực rỡ kiêu hãnh. Họ không cần đàn ông để biết hạnh phúc là gì. Như chú chim từng ngã sợ cành cong, họ chỉ cần bản thân đủ tàn nhẫn và lý trí để bảo vệ chính mình.
Đàn bà như thế thà chọn cách tổn thương người khác chứ không để người khác thương tổn chính mình. Họ trở nên tàn nhẫn cũng như một cách phòng vệ của con thú nhỏ bị đau đớn hành hạ. Xù lông hung dữ, khoe móng vút hoang dại, không để ai đến gần, cũng sẵn sàng làm người người khác đau. Họ không để ai đến gần, mà nếu có cũng chỉ như kẻ hờ hững sống mà vô tâm vô tình. Họ không xem tình yêu là thứ đẹp đẽ, họ không muốn yêu, càng không cần tình yêu. Nhưng rõ ràng, họ vẫn khao khát được yêu, như con thú hoang thèm khát vuốt ve và cưng nựng.
Đàn bà một khi yêu như sóng trào đại dương, lúc dữ dội từng lớp không ngơi nghỉ,
khi lại lăn tăn từng gợn thả trôi với biển lớn
Đàn bà càng nhẫn tâm, càng mạnh mẽ chai lì lại càng yếu đuối đến đáng thương. Chỉ vì họ sợ lại đau lòng nên phải xây không ít những tường thành bảo bọc. Bởi vì họ biết khi tổn thương ập đến, bản thân sẽ khó gượng dậy, do đó mà một lần cũng không muốn ai bước đến. Và vì họ từng biết mùi vị của bội bạc dối lừa chua cay ra sao nên càng không đủ tin yêu để đánh cược một lần nào khác. Suy cho cùng, là đàn bà thì ai chẳng mong mình có thể yếu lòng mà được chở che, ai lại không muốn được yêu chiều cưng nựng. Cứ gồng mình với gió mưa ở đời, cứ tàn nhẫn với kẻ tốt với mình, cứ vô tình với khát khao của bản thân thì mới là rã rời mỏi mệt nhất.
Đàn bà, đừng độc ác với bản thân khi rõ ràng đêm đến mình vẫn cần một vòng tay vỗ về. Đừng tàn nhẫn với người hết lòng hết dạ với mình khi vẫn tận cùng tâm can khao khát một mái nhà có vợ có chồng sớm hôm. Cũng đừng tước đoạt quyền được yêu thương của mình, vì đàn bà luôn xứng đáng được yêu thương, vì đàn bà có qua ngàn dặm lỡ làng vẫn có thể vẹn toàn hạnh phúc. Nếu có thể, hãy cho mình và người thương mình một cơ hội. Đau thế nào cũng đã đau rồi, mùi vị bội bạc chua chát ra sao cũng đã biết. Thế thì sao không thử một lần nữa, có thể hạnh phúc mãi về sau, hay chỉ là một bài học như đã từng biết.
Đàn bà, sống phải biết giá cả của hạnh phúc và bất hạnh. Cái giá để có hạnh phúc sau này chính là bất hạnh đã qua. Nhưng muốn trả giá, thì nhất định phải đủ can đảm lựa chọn và chấp nhận. Phải đi mới biết đường rộng hay hẹp, phải thử mở lòng mới hay người cần đến đã đến. Vì vậy, đàn bà ngàn vạn lần đừng bỏ cuộc, đừng bỏ qua người xứng đáng, đừng bắt mình phải thiệt thòi cả đời.
Còn đàn ông, hãy hiểu nếu không thể cho người phụ nữ của mình một cái kết tốt đẹp, đừng gieo vào lòng họ quá nhiều ký ức và thương tổn. Vì họ sẽ vì những ký ức và vết thương ấy mà đổi thay không tưởng, sẽ trở thành con người các anh chưa từng biết, sẽ bất hạnh đến nhường nào cũng khó hình dung. Và nếu các anh lỡ yêu một người đàn bà độc ác với chính mình và thiên hạ, hãy kiên nhẫn với cô ấy. Đừng cố bước qua cho bằng được những rào cản nơi lòng dạ cô ấy rồi lại thẳng thừng bỏ đi như không. Trái tim đàn bà, đến cuối cùng vẫn đáng được trân trọng mà, phải không?