

Tắm cho con gái, cha vô tình hỏi một câu, bất ngờ biết được bí mật giấu kín bấy lâu
Muốn thành công và giàu có, đừng bỏ qua lời khuyên đắt giá này của Donald Trump
Đã mơ thì mơ hẳn tới những vì sao, nhưng hãy để đôi chân trụ vững dưới mặt đất
Đừng cố tỏ ra hạnh phúc, cứ sống thật với bản thân rồi hạnh phúc sẽ đến
Sự khác nhau giữa bức thư gửi mẹ của người... tử tù và của CEO
Hệ lụy từ việc du nhập tùy tiện, thiếu văn hóa các lễ hội nước ngoài
Gà con hỏi: ‘Sao ngày nào mẹ cũng phải đẻ trứng?’, gà mẹ trả lời thật là hay…
Nghiên cứu chứng minh: Càng học cao, lắm tiền thì cuộc sống càng ít hạnh phúc
Đây là lý do tại sao bạn không nên tranh cãi khi đang tức giận
"Đừng ví em là biển" – khi phái đẹp chọn về mình điều nhỏ nhoi
Bức thư ông bố gửi con gái và bài học cuộc đời "Không ai nợ con điều gì cả"
Bạn có dám khóa Facebook 1 năm để đổi lấy 5 điều tuyệt vời này không?
Bản chất vi diệu của lời khen: Có thể người ta khen là để dò xét, cảnh cáo bạn đấy nhé!
Đời người ai cũng có 4 giai đoạn khắc nghiệt nhất, nhưng không phải ai cũng toàn vẹn trải qua.
Đừng cảm thấy tồi tệ thay tôi, khi tôi làm gì đó chỉ một mình!
Sự thật khắc nghiệt của cuộc sống mà chúng ta đừng cố ... tự lừa mình!
Cho nhau vài hẹn hò, nói cùng em vài ba câu chuyện, để em biết mình vẫn có nhau trong đời. Để những nụ hôn, cái ôm của ta không sờn cũ. Để em và anh có thể nắm tay nhau cả đời, nhé anh!
Em muốn mình là tình nhân, như cái thuở ban đầu ta còn chờ mong nhau mỗi ngày. Anh sẽ luôn thấy nhớ em chỉ khi vừa mới gặp trước đây. Em cũng sẽ thấy mình nôn nao đến lạ mỗi khi nhìn thấy anh. Chúng ta sẽ vẫn nhớ nhau ngay cả khi ở bên cạnh nhau. Anh vẫn hay nuông chiều em những điều nhỏ nhặt nhất. Em thấy cả hạnh phúc trong đôi mắt hấp háy của anh. Em muốn chúng ta lại là tình nhân của nhau như thế. Là vợ chồng rồi, anh chẳng còn mong ngóng em, thay vào đó là những chiều la cà nhậu nhẹt. Chúng ta quen thuộc với nhau đến mức những chiếc hôn, cái ôm cũng chẳng còn đủ nồng nàn. Những chiều chuộng cũng thôi thiết tha. Đôi mắt anh cũng đã quá nhiều bộn bề và lo toan. Chúng ta, liệu có thể là tình nhân thôi được không anh? Để chúng ta nhớ mong nhau thôi đôi chút mỗi ngày.
Em muốn là tình nhân, như ngày ta vẫn hẹn hò đưa đón. Anh sẽ đưa đón em mỗi ngày, dù chỉ là trên chiếc xe dream cũ kĩ. Nụ cười của anh làm một ngày của em bình yên và đẹp đẽ đến lạ. Chúng ta sẽ cùng nhau dạo phố đâu đó mỗi chiều tan tầm. Em nói anh nghe câu chuyện buồn phiền một ngày. Em kể cùng em những hài hước vui tươi. Chúng ta liệu có thể như thế nữa không anh? Kết hôn rồi, một lần đưa đón cũng thật khó khăn. Chúng ta dù đã có xe hơi sang trọng nhưng mấy khi em được nhìn thấy nụ cười đưa em đi làm mỗi sáng? Được mấy lần ta dạo phố tan tầm? Có mấy bận em có thể ngồi sau xe kể lể cùng anh từng chuyện? Có những ngày em một mình trên phố, lại tự hỏi, những bộn bề tất bật thật sự rất đáng sợ. Chúng mạnh hơn cả em, cuốn cả anh đi, người từng là tình nhân nắm tay em mỗi chiều buông.
Em muốn là tình nhân, khi ta vẫn còn để tâm từng nụ cười, giọt nước mắt của nhau. Ngày trước, nụ cười của em khi nào vui, lúc nào buồn, anh nhìn là biết ngay. Nước mắt của em cũng khiến anh loay hoay muộn phiền. Lấy nhau về rồi, anh chẳng còn màng nụ cười của em đã có mấy phần mệt mỏi, bao phần tủi hờn đợi chờ anh sau giờ làm. Anh cũng không còn nhớ khi khóc, chính là khi em đau lòng nhất. Mọi điều đều trở nên quá hời hợt. Em đã nghĩ, có phải hôn nhân khiến con người ta sống vội vàng quá đỗi. Đến cả nụ cười, nước mắt của nhau cũng thật hời hợt.
Chồng ơi, em muốn là tình nhân, ngay cả khi chúng ta đã là vợ chồng. Nếu là tình nhân, chúng ta sẽ sợ mất nhau mỗi ngày. Nếu là tình nhân, chúng ta sẽ biết trân trọng và sẻ chia nhiều hơn. Và nếu là tình nhân, anh sẽ biết bây giờ em cô đơn và mỏi mệt đến nhường nào. Em biết gánh nặng gia đình trên vai anh nặng nề lắm. Em cũng hiểu hôn nhân luôn có sức bào mòn những mặn nồng một thời. Dù vậy, em vẫn luôn đủ cảm thông cho anh. Em chưa khi nào trách móc ngay cả khi anh hầu như quên hết những ngày kỷ niệm của chúng ta. Và ngay cả khi anh vô tâm với em thế nào.
Nhưng anh à, hôn nhân đến cuối cùng, không phải là sống cạnh nhau, mà là cùng nhau. Làm ơn, xin anh đừng biến sự tồn tại của chúng ta thành hiển nhiên với nhau. Nếu như thế, có ngày chúng ta sẽ vô tình không còn nhớ ta đã bên nhau thế nào. Chúng ta đã từng yêu nhau đủ nhiều để đi đến ngày hôm nay. Vậy sao không cố giữ lấy thứ tình cảm đó, dù có chấp nhận mọi chuyện đã khó khăn hơn? Em muốn chúng ta lại là tình nhân cũng chính vì như thế.
Mình cứ là tình nhân mãi, được không anh? Hãy dành thời gian nhìn thấy em đôi chút mỗi ngày, đừng quá bộn bề được không anh? Nhớ mong, yêu thương em dù là không thể như ban đầu. Cho nhau vài hẹn hò, nói cùng em vài ba câu chuyện, để em biết mình vẫn có nhau trong đời. Để những nụ hôn, cái ôm của ta không sờn cũ. Để em và anh có thể nắm tay nhau cả đời, nhé anh!
Ngọc Thi