Yêu không bao giờ khổ, yêu sai mới khổ Gia đình và tình yêu
Con người ta thật kì lạ, suốt ngày than vãn rằng tình yêu chỉ khiến người ta đau khổ, yêu là muộn phiền, ưu tư nhưng rồi vẫn lao đầu vào yêu mà thật sự không biết nguyên nhân cho cái sự đau khổ ấy là gì, để rồi cứ lận đận trong bài ca phiền não dài bất tận. Yêu không bao giờ là khổ, những điều kiện, yêu cầu mà bạn đặt ra cho chính mình, cho người mình yêu và cho cả tình yêu đấy không được đáp ứng mới làm bạn khổ.
Đó là những điều kiện trong tình yêu làm những người đang yêu khốn khổ. Hầu hết mọi người khi yêu ai đó thì liệu có mấy người tập trung vào việc rằng mình đang yêu, trái tim mình đang nở hoa trong an lành, rằng mỗi sáng thức dậy đều thấy hạnh phúc rằng không khí xung quanh ngập tràn tình yêu? Mọi người toàn sa chân vào việc đánh giá đối tượng xem họ có yêu lại mình như mình yêu họ không? Có đáp ứng yêu cầu của chúng ta hay không? Có nghe lời ta hay không? Có chung thủy không? Có luôn ở đó để chúng ta trông cậy không? Mình và người đó có đến được với nhau hay không? Và hàng ti tỉ những thứ khác nữa mà khi câu trả lời là “không” thì chúng ta lại thấy phiền não biết bao.
John Lennon đã nói: “It matters not who you love, where you love, why you love, when you love, or how you love, it matters only that you love.” (Tạm dịch là: “Không quan trọng bạn yêu ai, bạn yêu ở đâu, tại sao bạn yêu hay bạn yêu như thế nào, điều quan trọng duy nhất là bạn đang yêu.”)
Yêu không bao giờ khổ, yêu sai mới khổ
Với mỗi một điều kiện đặt ra cho người mình yêu thương thì đó là một quả bom nổ chậm tương ứng. Bạn có đang mang quả bom nào trong người không nếu như bạn thật sự thấy rằng chính bản thân mình cũng không thể kiểm soát được việc nó sẽ nổ bất cứ lúc nào? Những quả bom phát nổ không chỉ khiến bạn tổn thương mà đôi lúc những người xung quanh cũng phải gánh chịu nó cùng với bạn. Như thế có nghĩa là bạn đã tự đặt mình và mọi người vào trong vòng nguy hiểm chỉ vì cách yêu đi kèm với các điều kiện của mình. Có những người vô thức mang bên mình chỉ một quả bom thôi, nhưng họ đưa nó hết từ mối quan hệ này sang mối quan hệ khác. Lần nào nó cũng phát nổ vì cùng một lí do và người đó liên tục than vãn rằng sao cuộc đời thật là bất hạnh, rồi đổ lỗi cho không biết bao nhiêu người mà họ yêu thương.
Cách duy nhất để có được bình an đó là dẹp dần đi những điều kiện từ thô thiển đến tinh vi dành cho người khác mà bước đầu tiên để thực hiện được điều đó là phải tự làm sạch được chính mình, yêu thương, chấp nhận chính mình. Bạn không thể yêu người khác khi bạn không có tình thương với chính mình và bạn cũng không thể sống hạnh phúc trong bất kì mối quan hệ nào khi bạn không sống hài hòa với nội tâm của chính mình.
“Tình yêu là sự vắng mặt của sự phán xét”– Dalai Laima
Yêu đơn giản chỉ là như thế thôi. Khi bạn vẫn còn thấy mình trong những giới hạn của xinh đẹp, xấu xí, thủy chung, phản bội, thờ ơ, nồng nàn, hay yêu là phải như thế này, phải như thế kia thì sự hoàn hảo mà bạn tìm kiếm ở người khác chỉ là một cái khuôn ngớ ngẩn do chính tâm trí bạn dựng lên mà thôi. Sẽ KHÔNG CÓ AI hoàn hảo sao cho vừa cái khuôn đó của bạn được vì mỗi người đã tự hoàn hảo theo cách riêng của mình rồi. Điều bạn cần làm duy nhất là chấp nhận điều đó, thế thôi. Khi bạn hoàn toàn chấp nhận một ai đó như đúng con người họ đang là thì lúc đó bạn đang yêu họ vô điều kiện, bạn đã gỡ bom thành công, bạn sẽ thấy an bình, nhẹ nhàng.
Vậy nên, yêu là việc khó khăn nhất nhưng cũng là việc dễ dàng nhất với ai thật sự biết nó. Hãy cứ hát vang bài ca yêu thương vì có thể ngay giây phút này bạn nhận ra mình đang yêu biết nhường nào cha mẹ, bạn bè, thậm chí cả người mà không yêu lại bạn nữa. Bạn đang yêu, bạn đang hạnh phúc.