Cho con làm con gái thêm một chút nữa được không mẹ? Làm phụ nữ khổ lắm... Gia đình và tình yêu
Có thể mẹ nói con gái mẹ thật ngốc và chưa đủ lớn nhưng con đã ở cái tuổi 25 rồi mẹ ạ - cái tuổi mà bạn bè con đứa không 1 thì cũng 2 nhóc bồng bế trên tay. Ấy vậy mà con càng không muốn làm phụ nữ. Mẹ nói trước sau gì con cũng phải làm phụ nữ thôi nhưng mẹ hãy để cho con được làm con gái thêm chút nữa được không mẹ, phụ nữ khổ lắm!
Mẹ ơi, 20/10 con chẳng muốn được nhận quà đâu!
Mỗi năm ngày 20/10 và 8/3 là ngày tôn vinh phụ nữ Việt Nam và phụ nữ quốc tế nhưng con lại chẳng muốn được nhận thứ quà mà biết bao người đang ngóng chờ, vì con không muốn sống một cuộc sống hy sinh và cống hiến mẹ ạ!
Có thể mẹ nói con gái mẹ thật ngốc và chưa đủ lớn nhưng con đã ở cái tuổi 25 rồi mẹ ạ - cái tuổi mà bạn bè con đứa không 1 thì cũng 2 nhóc bồng bế trên tay. Ấy vậy mà con càng không muốn làm phụ nữ. Mẹ nói trước sau gì con cũng phải làm phụ nữ thôi nhưng mẹ hãy để cho con được làm con gái thêm chút nữa được không mẹ, phụ nữ khổ lắm!
Cho con làm con gái thêm một chút nữa được không mẹ? Làm phụ nữ khổ lắm...
Con gái biết có gia đình là hạnh phúc vì đó là nơi có người con yêu thương có cả những đứa con bé bóng của con và tiếng cười trong veo của những thiên thần ấy. Con, thực sự cũng muốn lắm mẹ ạ nhưng con muốn chờ và tìm một người không cần quá đẹp trai hay giàu có con chỉ cần người đàn ông của con hiểu và yêu thương con vừa đủ là được mẹ ạ!
Mẹ hỏi con như thế nào là người đàn ông vừa đủ yêu thương con? Ấy là khi người đó biết quan tâm con chút, con cái một chút, bố mẹ 2 bên 1 chút ấy là con hạnh phúc. Mẹ biết không, con gái càng lớn càng sợ lấy chồng mẹ ạ, con càng sợ cái gọi là phụ nữ phải có đức hy sinh, nhẫn nhục vì chồng vì con dù có như thế nào cũng sống vì con, ấy mới là người phụ nữ Việt Nam.
Con không muốn nhìn thấy cảnh con trong tương lai như bao người phụ nữ khác, ngày nào cũng như ngày nào lục đục dậy thật sớm một tay làm tất cả thảy mọi việc: vệ sinh cho bản thân thì nhanh chóng, vội vàng lo gọi con cái dậy, lo quét nhà cửa, lo cho con ăn, lo cho con đi học, quần quần áo áo và lo gọi cả đấng chồng dậy đi làm khi mình đã xong xuôi hết việc nhà và chỉ việc vào ngồi ăn.
Cho con làm con gái thêm một chút nữa được không mẹ? Làm phụ nữ khổ lắm...
Sao con phải chịu nhẫn nhục những thứ đó hả mẹ, phụ nữ thì không phải con người sao? Phụ nữ thì không phải đi làm kiếm ra tiền sao? Phụ nữ nhất định là phải sống như thế mới gọi là cái chuẩn của xã hội ư? Tại sao thế mẹ? Con thấy thật bất công khi nhìn những người phụ nữ lúc nào cũng tối mặt, tối mũi không một giây phút nghỉ ngơi, không một phút giây ngừng nghỉ để làm cho bản thân mình một điều gì đó còn đàn ông họ chỉ đi làm về ngồi và thư giãn. Điều đó là đương nhiên hả mẹ? Nếu thế thì mẹ cho con đừng làm phụ nữ có được không mẹ?
Con không cần quà cáp 2 cái ngày đó, con cũng chẳng cần được xã hội tôn vinh, con tự thưởng cho bản thân con là được mẹ ạ! Tại sao cái xã hội này lại quy chụp người phụ nữ là nhất định không được làm ăn lớn mà chỉ có đàn ông? Tại sao cái xã hội này lại bắt người phụ nữ mang nặng đẻ đau còn đàn ông thì không? Đã yếu ớt lại còn phải chịu nỗi đau đớn thấu xương nhưng không được đàn ông thấu hiểu rồi sinh ra cái bệnh trầm cảm sau sinh, 1 tháng ở cữ rồi 3-4 tháng ở nhà loanh quanh, luẩn quẩn với 4 bức tường lạnh ngắt? May mắn thì có được ông chồng thấu hiếu, giúp đỡ và quan tâm, còn bất hạnh thì được thể cả chồng lẫn bố mẹ chồng dùm vào nói, không một ai thương xót, không biết sao mới làm trọn vẹn cái xã hội gọi là " phụ nữ là phải thế?"
Nhiều lúc con nhìn những người phụ nữ xung quanh, con cảm thấy ngưỡng mộ vì đức hy sinh và tính nhẫn nhục của họ quá cao, quá cao so với mức tưởng tưởng của con mẹ ạ. Họ cứ làm, cứ chăm sóc gia đình rồi nhẫn nhịn đến khi không thể nhẫn nhịn được thì lại không được phép đi muộn, không được phép cả uống bia hay rượu và cũng không được phép gào rú chỉ biết câm lặng qua hai hàng nước mắt vô dụng – thứ mà họ tin tưởng nhất!
Sao cái xã hội này bất công nhất định cứ phải đưa cho người phụ nữ những phép tắc hay lề lối đến phát rồ lên được còn đàn ông thì không hả mẹ? Tại sao những người mẹ chồng cũng từng làm dâu rồi mà không chút cảm thông với đứa con dâu của họ hả mẹ? Hay là họ cũng bị đối xử thế nên giờ mới làm tiếp tục với đứa con dâu của họ hả mẹ? Hay họ nghĩ " mất tiền mua mâm bà đâm cho thủng".
Ôi! Thật bất hạnh cho người phụ nữ mẹ ạ! Tại con nghĩ bi quan hay tại vì những nỗi thống khổ của người phụ nữ chừng ấy là chưa đủ, là chấp nhận được hả mẹ? Và tại sao người đàn ông lỡ lầm 1 – 2 lần thì được mọi người, họ hàng khuyên là không nên từ bỏ chồng lẫn con, "phải" biết nhẫn nhục và thứ tha? Tại sao lại thế hả mẹ? Phụ nữ họ không có trái tim ư? Hay họ không biết đau? Hay chuyện đó được xã hội chấp nhận và người phụ nữ cũng phải làm theo? Con phụ nữ thì sao chỉ cần nói chuyện với một người bạn thân là con trai, nhắn tin bình thường thì được cả xã hội gọi là cái loại phụ nữ không ra gì, bị hất bỏ, bị ruồng rẫy hả mẹ?
Phụ nữ cứ vẫn thế cam chịu và nhẫn nhục từ đời này qua đời khác mà không được cảm thông và thấu hiểu..... con không cần cái ngày tôn vinh người phụ nữ để họ tiếp tục làm tròn bổn phận của mình, con chỉ cần nụ cười của người phụ nữ nhiều hơn thôi mẹ ạ, con cần những nụ cười ấy để thế giới của họ không còn trầm uất! Ngày lễ tôn vinh phụ nữ, con cũng chỉ mong rằng phụ nữ và cả mẹ của con nữa nhận được hoa cười chứ đừng tặng hoa vật chất đè nặng lên đôi vai sương gió ấy!